Mưa to rơi xuống những tòa nhà ở phía dưới thành tạo ra mấy tiếng vang thanh thúy, nhất thời cả tòa thành truyền ra tiếng tí tách không dứt. Nhưng mặc dù mưa to thì vẫn có nhiều người không vào nhà mà đang đứng ở dưới mưa, ánh mắt hơi có chút mong chờ nhìn lên thân
Trả lời (1) Ở phía Tây châu Âu có mưa nhiều hơn và có khí hậu ấm áp hơn phía Đông châu Âu là do: - Phía Tây Châu Âu : + Chịu ảnh hưởng bởi dòng biển nóng Bắc Đại Tây Dương và gió Tây Ôn đới . => Ở phía Tây châu âu sẽ phát triển môi trường khí hậu ôn đới hải
Số chương: 91. FULL. Chương mới nhất: Chương 91: Phiên Ngoại: Lễ Tình Nhân Năm Ấy. Cập nhật cuối: 7 năm trước. Truyện Mưa Ở Phía Tây là một món ăn tinh thần nhẹ nhàng hay là một thức tráng miệng không quá đậm mà lại chẳng hề nhạt, cứ thế đi vào trong tâm tưởng bạn đọc.
Truyện Mưa Ở Phía Tây này chủ yếu là hai anh chị chưa rõ lòng nhau, tự nghĩ trong lòng rồi tự ngược mình, ngược luôn đối phương, ngược luôn độc giả. Không có yếu tố tiểu tam, nam phụ không nổi bật lắm. Truyện nhẹ nhàng, ngọt, sủng, có chút ngược thôi
Truyện Kiều cũng là tác phẩm được viết và đóng thành quyển sách nặng nhất ở Việt Nam do nhà thư pháp Nguyệt Đình thực hiện. Truyện nặng 50 kg, làm trên trên khổ giấy 1 m × 1,6 m và hiện được trưng bày tại Khu di tích Nguyễn Du huyện Nghi Xuân, tỉnh Hà Tĩnh.
Web đọc truyện online hỗ trợ đọc truyện trên điện thoại, máy tính bảng, đọc truyện trên iphone, ipaid, điện thoại android tốc độ nhanh nhất Vợ Cũ Bị Câm Của Tổng Tài Bạc Tình - Chương 58 - ThíchTruyện.VN
WAlDy. “ Tình yêu là gì? …Cái gì là tình yêu? Thế giới này thứ không đáng tin nhất là tình yêu, rẻ rúng nhất chính là nó, một khi cần lựa chọn thì nó sẽ là thứ bị gạt bỏ đầu tiên…Thực ra nó chả là gì, có thì vẫn sống, không có cũng vẫn sống…” Đúng vậy, cuộc hôn nhân của Qúy Hân Nhiên và Đỗ Trường Luân phần nào chính là giống như vậy. Qúy Hân Nhiên xuất thân là một thiên kim tiểu thư, có tiền có sắc. Nhưng đó không phải là những thứ cô mong muốn. Khi bị chính cha ruột của mình bóp chết tình yêu đầu đời, Qúy Hân Nhiên cũng hoàn toàn thay đổi, tình cảm cha con xa cách, bản thân cũng chẳng coi trọng điều gì nữa… hôn nhân cũng thế. Sau khi bị mẹ ruột dùng nước mắt “uy hiếp”, Qúy Hân Nhiên cuối cùng cũng đồng ý đi xem mắt và có cuộc hôn nhân nhanh chóng với Đỗ Trường Luân_một nhân viên nhà nước điển hình. Có thể nói cuộc hôn nhân của hai người đơn thuần chỉ là cần thiết cho lúc đó. Còn vì sao cần thiết thì các bạn đọc truyện sẽ rõ hơn nha. Hai người bọn họ hoàn toàn khác nhau về tính cách cũng như cách thức sinh hoạt hằng ngày, chính vì vậy, thời gian đầu khi về chung không tránh khỏi có chút mâu thuẫn. Điển hình như nếu Đỗ Trường Luân là một người đàn ông có nếp sống sinh hoạt rất ngăn nắp, gọn gàng thì ngược lại, Qúy Hân Nhiên lại sinh hoạt khá tùy hứng. Hình ảnh hai người sống chung chính là “cô bày ra cho anh dọn dẹp” v. Đỗ Trường Luân là người trầm tĩnh, ít nói, Qúy Hân Nhiên thì thẳng tính, bộc trực. Có thể nói thời gian đó bọn họ hầu như bên nhau, nhưng lại không can thiệp vào cuộc sống của nhau, anh làm việc của anh, tôi làm việc của tôi. Mà Qúy Hân Nhiên, một cô gái không quá trông chờ vào tình yêu và Đỗ Trường Luân, một người mong chờ một gia đình yên ổn…. chỉ cần một cuộc hôn nhân như vậy cho đến suốt đời. Nhưng ông trời trêu người, khi người con trai thời niên thiếu ngày xưa của cô - Mễ Kiều Dương lại quay về, đây cũng chính là dấu hiệu cho những sóng gió sẽ ập tới trong mối quan hệ hôn nhân vốn mỏng manh này. -“Em thích xem pháo hoa?” _Đỗ Trường Luân cũng cúi xuống bên cô. -“Em không thích những gì quá hào nhoáng”-“Con người luôn vô duyên với những gì mình cố hết sức theo đuổi…”_Cửa thủy tinh không hiện rõ vẽ mặt của anh, chỉ là giọng nói có chút u cũng không cần những gì em không có, em chỉ đau lòng khi mất những gì mình có.”_Giọng Qúy Hân Nhiên nhẹ cả hai dường như nhận ra được tình cảm trong lòng mình thì mọi thứ xung quanh giống như cố tình chia cách bọn họ. Cha phản bội mẹ, công ty gia đình đứng bên bờ vực phá sản, rồi cả việc biết được thì ra người con gái chồng cô từng đặt trong tim lại là chính chị dâu của mình, bản thân phải từ bỏ công việc dạy học đang làm để tiếp nhận công việc mình không thích, những ngờ vực của Cố Trường Luân đối với mối quan hệ của cô và Mễ Kiều Dương. Nghi ngờ nối tiếp nghi ngờ, hiểu lầm nối nhau không lời giải thích. Cuộc sống này quả thật đã tát cho Qúy Hân Nhiên một cú không thể gắng gượng dậy được nữa. Thế nên cuộc hôn nhân này cũng nên dừng lại tại đây là điều chắc chắn. Liệu sau khi li dị hai người bọn họ sẽ thế nào đây? Đỗ Trường Luân phải làm gì để cứu vãn lấy cuộc hôn nhân này? Qủa thật với mình, truyện này khắc họa khá sắc nét đời sống hôn nhân gia đình, cũng khá thực tế về chốn quan trường. Trong truyện sẽ không có một nam chính là CBCC mà đường làm quan thuận lợi như bạn thường gặp. Cố Trường Luân vẫn phải làm việc đến sức đầu mẻ trán mới có thể thành công sau này. Với mình tính cách nam chính trong truyện này làm mình không thích lắm, nhất là những đoạn liên quan đến tình đầu của anh ta. Thật sự lúc đó mình rất hoang mang, không biết anh ta đã yêu vợ mình chưa, hay vẫn còn tình cảm với người con gái đó? Mặc dù tác giả có giải thích lý do, nhưng đọc vẫn thấy ….ghét v Ngược lại, mình thấy nữ chính được xây dựng tính cách khá sát với bối cảnh mà tác giả đặt để cô vào. Có mạnh mẽ, nhưng không phải kiểu bốc đồng, mặc dù nóng tính nhưng vẫn còn biết suy nghĩ, khá dứt khoát, rõ ràng đối với các mối quan hệ khác. Đan xen trong đó vẫn có sự yếu đuối của một người con gái nên có. Cao trào đổ vỡ trong cuộc hôn nhân của bọn họ làm mình rất thích, lúc đầu diễn biến dẫn đến việc li dị khá từ từ song dần dần ngày một cuộn trào, và cuối cùng là một cú đúp làm mình chơi vơi. Nó đau, buồn, nhưng gọn gàng, dứt khoát. Sự tan vỡ đó như một dấu chấm mạnh mẽ cho việc kết thúc một giai đoạn trong tình yêu của hai người và chuẩn bị cho một giai đoạn mới. Truyện này chủ yếu là hai anh chị chưa rõ lòng nhau, tự nghĩ trong lòng rồi tự ngược mình, ngược luôn đối phương, ngược luôn độc giả. Không có yếu tố tiểu tam, nam phụ không nổi bật lắm. Truyện nhẹ nhàng, ngọt, sủng, có chút ngược thôi, nhưng không đáng by Hôn_Quân - fb/ReviewNgonTinh0105***Mãi đến khi cầm giấy chứng nhận kết hôn đỏ thẫm trong tay, Quý Hân Nhiên mới ý thức được mình đã kết hôn, trong lòng đột nhiên lại có cảm giác như trút bỏ được gánh Trường Luân hỏi “Em về nhà hay về trường học?”“Về trường đi”. Cô chỉ xin nghỉ phép nửa ngày, chiều vẫn còn phải lên lớp.“Mười giờ anh còn phải họp, không đưa em đi được, em tự về nhé”. Người chồng trên pháp luật của cô vẫn bình tĩnh như trước, vẻ mặt không có chút hỉ, nộ, ái, ố vốn không hi vọng gì Đỗ Trường Luân sẽ đưa cô về trường, anh có thể dành ra nửa ngày để đến đăng ký kết hôn đã là hiếm có rồi. Cũng chẳng biết sao anh lại bận rộn như vậy, chẳng phải chỉ là một thư ký sao, sao trông còn bận hơn cả thị Trường Luân là đối tượng đi coi mắt đầu tiên của cô. Trước khi gặp mặt cô từng nghĩ, chỉ cần người này không quá đáng ghét thì chọn anh ta đi. Cô có thể cùng cha đối chọi gay gắt cũng không lùi bước nhưng lại chẳng thể nào đối phó được với nước mắt của mẹ. May mà gặp được Đỗ Trường Luân nhã nhặn, phong độ. Hai người gặp gỡ, tiếp xúc vài lần, theo cô quan sát, đối phương ngoài việc có hơi nghiêm túc thì hình như cũng không có vấn đề gì về tâm lý, coi mắt mà gặp được người như vậy thì cũng xem như là may mắn nhưng mẹ cô lại rất vừa lòng với anh, luôn khen anh là “Thành thục, ổn trọng, tin cậy, có giáo dưỡng”. Cha cô Quý Kiến Đông lại không nghĩ thế “Một nhân viên công vụ nho nhỏ có gì tốt? Hân Nhiên nhà chúng ta muốn người thế nào chẳng được? Đỗ Trường Luân này nhìn ngoại hình thì còn miễn cưỡng xứng với Hân Nhiên các phương diện khác thì đúng là trèo cao…”“Được rồi, ông đừng nói nữa, chỉ cần Hân Nhiên thấy được là được!”Mẹ cẩn thận nhìn sắc mặt Hân Nhiên sau đó lườm Quý Kiến Đông một cái. Trời mới biết vì để Hân Nhiên chịu đi coi mắt lần này mà bà đã tốn bao nhiêu nước mắt. Cũng chẳng phải con gái nhà họ khó gả, bình tĩnh mà xem xét, Quý Hân Nhiên tuy rằng không phải tuyệt sắc giai nhân nhưng trông thanh tú đáng yêu, hơn nữa nhà bọn họ gia thế bối cảnh tốt, kẻ muốn làm con rể nhiều không đếm vấn đề mấu chốt là Hân Nhiên lại không có hứng thú với chuyện này. Năm tốt nghiệp đại học, cô dẫn về một cậu bạn, nói là bạn trai. Quý Kiến Đông sống chết không đồng ý, hai cha con cãi cọ một hồi, Hân Nhiên tuyên bố sẽ cùng cậu bạn kia xuống phương nam sống. Kết quả cuối cùng cô không xuống phương Nam mà là chia tay với cậu bạn kia. Nhưng cũng khiến tình cảm gia đình không còn như trước, luôn giữ thái độ lạnh lùng với Quý Kiến mình chạy đến huyện ngoại thành làm giáo viên ngữ văn trung học, mãi cho đến trước khi đi xem mặt này cô chẳng hề hẹn hò với ai. Với sự sắp xếp của người nhà cũng đều một mực từ chối. Mắt thấy bạn bè cùng trang lứa đều đã thành gia thất, Trữ Băng là mẹ đương nhiên rất sốt ruột. Vừa vặn trước đó vài ngày, bà có chút bệnh tim phải nhập viện mấy ngày, Hân Nhiên trở về thăm bà, bà dùng nước mắt nước mũi mà uy hiếp mới khiến cô chịu đi coi thật, đúng là cô cảm thấy Đỗ Trường Luân không tệ, bất luận là bề ngoài hay tu dưỡng, nội hàm. Nhân viên công vụ đúng là có hơi nghèo một chút nhưng công việc này cũng có điểm tốt, đó là rất yên ổn, cũng đáng tin. Hơn nữa Hân Nhiên vốn không phải là loại người chỉ để ý đến Hân Nhiên thấy cha không xem trọng Đỗ Trường Luân thì lại cảm thấy bình thường trở lại. Mấy năm nay dường như đã hình thành một thói quen, chỉ cần Quý Kiến Đông phản đối thì cô sẽ dùng trăm phương ngàn kế mà làm. Nếu Quý Kiến Đông vô cùng vừa lòng với Đỗ Trường Luân thì chắc cô và Đỗ Trường Luân cũng sẽ chẳng thể lâu dài. Ngược lại như vậy lại làm cho cô và Đỗ Trường Luân cùng đi đến hôm các bạn đón đọc Mưa Ở Phía Tây của tác giả Ngũ Nguyệt Ngải Thảo.
[Review] MƯA Ở PHÍA TÂY – NGŨ NGUYỆT NGẢI THẢO By Quỳnh Văn Một bộ ngôn tình nhẹ nhàng, có thể nhâm nhi sau khi bạn mệt mỏi với những bộ truyện dài ngược tâm ngược thân lên lên xuống xuống hay đã quá đau tim với những bộ kịch tính tôi sống anh chết. 90 chương + 1 ngoại truyện, không ngắn cũng đủ dài cho một câu chuyện tình yêu chân thành trong hôn nhân hiện đại. Câu chuyện nói về Quý Hân Nhiên và Đỗ Trường Luân. Một người là thiên kim tiểu thư của Đông Hạo, một người chỉ là nhân viên công vụ của tỉnh. Hai người đến với nhau chỉ sau một cuộc xem mắt và vài lần gặp mặt. Quý Hân Nhiên kết hôn vì muốn chống đối cha mình, người không muốn gả con gái cho một tên thư kí nhỏ bé không có tiền không có quyền, còn Đỗ Trường Luân muốn tìm một đối tượng bình thường mà kết hôn, vì trong kế hoạch của anh, đã tới thời điểm nên kết hôn rồi. Quý Hân Nhiên là thiên kim tiểu thư duy nhất của tập đoàn Đông Hạo, nhưng cô chỉ là một giáo viên trung học nhỏ nhoi, công việc này là do cha cô quyết định. Quý Hân Nhiên bất mãn với ông, cuộc đời của cô là do ông quyết định, cô giờ đây là do ông tạo thành. Ông gạt đi ước mơ của cô, chỉ với một câu nói mà quyết định tương lai cô sẽ làm gì, sẽ thành người như thế nào. Cũng vì ông phản đối mà Mễ Kiều Dương – người con trai cô yêu tha thiết thời đại học rời bỏ cô để tìm kiếm tương lai. Chính vì thế, cô phản nghịch, Hân Nhiên thừa nhận thời kì nổi loạn của cô là thời đại học, cô bắt đầu chống đối mọi quyết định của cha, kể cả việc kết hôn với Đỗ Trường Luân. Ban đầu, hai người chỉ là những con người xa lạ sống cùng một mái nhà, Hân Nhiên thì thích thoải mái, nhưng kẻ cứng nhắc Đỗ Trường Luân phê bình cô không ngăn nắp, vậy là cãi nhau. Thế nhưng có cãi nhau thì cũng chỉ có thể cãi vào cuối tuần, bởi chỉ hai ngày đó Hân Nhiên mới ở nhà, những ngày còn lại cô trở về kí túc xá của trường. Cuộc sống bình thường của đôi vợ chồng cứ thế trôi qua, những mảnh ghép của quá khứ cũng dần hé lộ. Một ngày, Đỗ Trường Luân từ cuộc họp lớp trở về, say khướt nắm tay cô mà nói “Tại sao? Tại sao không đợi anh? Tại sao không đợi anh nói…” Lúc này, Hân Nhiên mới biết, trong lòng mỗi người bọn họ đều đã có ai đó. Trong lòng cô có Mễ Kiều Dương, thì anh vẫn không quên được Quản Dĩnh, người mà giờ đã trở thành chị dâu của anh. Cô không quan tâm nhiều, bởi cô vẫn còn nghĩ đến Mễ Kiều Dương. Kiều Dương vẫn còn yêu cô, cô biết, nhưng cô đã quyết định kết hôn với Đỗ Trường Luân, chuyện quá khứ của hai người đã không còn có thể cứu vãn được nữa. Cô cứ nghĩ cuộc hôn nhân của hai người sẽ cứ mãi bình lặng như thế, nhưng hóa ra theo thời gian, con người rồi cũng sẽ thay đổi. Hân Nhiên càng ngày càng nghĩ đến Đỗ Trường Luân nhiều hơn, quan tâm đến chuyện giữa Đỗ Trường Luân và Quản Dĩnh nhiều hơn, hiểu lầm trong cô ngày càng lớn. Cùng lúc này, cha cô dính líu trong một vụ rắc rối, sau đó ông qua đời, Hân Nhiên biết thêm một bí mật động trời, cha cô, có con riêng! Lúc này Hân Nhiên như mất đi niềm tin về tình yêu và hôn nhân. Dù có tình yêu thì sao chứ? Lâm Thư cũng có tình yêu, nhưng chị ấy cũng đã phải vứt bỏ tình yêu để đi lấy người khác, để cứu cha mình. Dù đã kết hôn thì sao chứ? Cha mẹ cô cũng kết hôn, nhưng cha lại phản bội mẹ để có được một đứa con trai nối dõi. Đỗ Trường Luân cũng vậy, anh không yêu cô, mục đích anh kết hôn với cô chỉ là hoàn thành một kế hoạch trong đời, tìm một người bình thường sống cùng mà thôi, nếu biết trước cô là thiên kim Đông Hạo, có lẽ anh cũng đã không kết hôn với cô rồi. Hân Nhiên và Đỗ Trường Luân chiến tranh lạnh hàng tháng liền. Đỗ Trường Luân giận cô, giận cô luôn xem anh như người ngoài, giận cô luôn giấu giếm anh, không dám hỏi thẳng anh. Anh là ai chứ? Anh là chồng cô! Dù cô không yêu anh, dù người trong lòng cô là Mễ Kiều Dương đi chăng nữa thì anh – trên mặt pháp luật vẫn là chồng của cô! Anh không phải là người giỏi biểu đạt tình cảm, tính tình cũng khô khan cứng nhắc, nhưng lúc cô cần, anh vẫn có thể là một bờ vai cho anh dựa vào. Cô không biết, anh không phải không tức giận khi cô nhờ anh giúp đỡ tình cũ, anh không phải không nổi điên khi thấy cô bên ai kia. Đỗ Trường Luân ngã bệnh, nhưng cô không tới, cô đề nghị ly hôn. Lúc đó, anh biết, anh không thể không buông tay rồi… oOo Cha mất, nguy cơ của công ty, Quý Hân Nhiên không thể không ra mặt. Đối mặt với cô giờ đây là việc làm của hàng trăm nhân viên, là người tình của cha đem con tìm tận cửa. Tất cả xoay cô như chong chóng. Lúc này, Mễ Kiều Dương trở lại trong cuộc đời cô, giúp đỡ cô. Hơn một năm trôi qua, Hân Nhiên từ một cô giáo trung học trở thành Chủ tịch Quý của Đông Hạo, Đỗ Trường Luân cũng trở thành một phó thị trưởng có chức có quyền. Anh trở về tìm lại trái tim của mình. Hân Nhiên không quay lại với Mễ Kiều Dương, anh là tình yêu mãnh liệt thời thanh xuân của cô, nhưng quá khứ chỉ là quá khứ. Mễ Kiều Dương hiểu lòng cô ngay khi anh nhìn thấy ánh mắt cô dõi theo Đỗ Trường Luân. Người ngoài cuộc luôn luôn sáng suốt. Mễ Kiều Dương là người đưa đẩy Hân Nhiên và Đỗ Trường Luân kết hôn nhau, và cũng là người hàn gắn cuộc hôn nhân đó. Anh không ngại làm một nam phụ cao thượng, tìm gặp Đỗ Trường Luân nói rõ ràng mọi chuyện. Đỗ Trường Luân hẹn gặp Hân Nhiên, cùng tổ chức một bữa tiệc sinh nhật đơn giản. Như anh nói, chỉ cần cô ở bên anh cũng đã đủ rồi. Đỗ Trường Luân giờ đây dịu dàng hơn nhiều, không còn cứng nhắc như trước nữa. Anh đã nhận ra tình yêu của mình, và tình yêu đó hòa tan trái tim lạnh lẽo của anh, giúp anh hòa hợp với gia đình, giúp anh thay đổi bản thân. Tình yêu của Đỗ Trường Luân dịu dàng nhưng chân thành, anh không giỏi biểu đạt, chỉ có thể viết thành thư mà tỏ tình với cô. Anh không ngại cô từ chối, anh sẽ đem lại niềm tin về tình yêu và hôn nhân cho cô, sẽ đem lại cho cô cuộc sống hạnh phúc. Kết truyện là một phiên ngoại hạnh phúc cho cả nhân vật chính lẫn phụ. Có thể nói tác giả càng viết càng hay, càng viết càng có hồn. Một bộ truyện nhẹ nhàng, nhưng cũng đầy thực tế, tình yêu không phải là tất cả trong hôn nhân, nhưng hôn nhân cần có tình yêu và niềm tin vào tình yêu ấy! EBOOK
Hôn nhân không tình yêu, đối với tất cả chỉ là sự đau khổ đến tê dại. Cả hai người, vốn dĩ là có thể tự do hạnh phúc, hưởng trọn yêu thương, nhưng vì một hồi sắp dệt mà bất đắc dĩ phải ở cạnh nhau, nào ai biết nó lại chính là một hồi lửa hóng hâm nóng tất cả? Nếu như tình yêu được vẽ lên bởi hai tâm hồn đang yêu, đó sẽ là một bức tranh ngọt ngào. Còn nếu như bức tranh này được vẽ từ sự ràng buộc, có thể tràn đầy sức sống được sao?Yêu một người, là yêu tất cả những tật xấu của người đó. Cô từ khi bắt đầu là không yêu hắn, nhưng rồi, ánh mắt này, trái tim này đều dần dần không tự chủ được mà hướng về phía hắn. Trái tim của một thiếu nữ vốn dĩ rất mong manh, rất yếu một người, là luôn muốn người đó vui vẻ. Anh luôn vô ý thức mà lén nhìn về phía cô, vì tâm trạng của cô mà lòng anh cũng có thể trở nên lo lắng bất an. Anh không muốn cô buồn, vì như thế anh cũng sẽ buồn. Anh muốn cô lúc nào cũng phải vui vẻ, như vậy anh cũng mới có thể vui vẻ. Vẽ nên bức chân dung của cô bằng màu nỗi nhớ, dùng nụ cười của cô để làm nền cho bức tranh, anh nhận ra, anh yêu...
“ Tình yêu là gì? …Cái gì là tình yêu? Thế giới này thứ không đáng tin nhất là tình yêu, rẻ rúng nhất chính là nó, một khi cần lựa chọn thì nó sẽ là thứ bị gạt bỏ đầu tiên…Thực ra nó chả là gì, có thì vẫn sống, không có cũng vẫn sống…” Đúng vậy, cuộc hôn nhân của Qúy Hân Nhiên và Đỗ Trường Luân phần nào chính là giống như vậy. Qúy Hân Nhiên xuất thân là một thiên kim tiểu thư, có tiền có sắc. Nhưng đó không phải là những thứ cô mong muốn. Khi bị chính cha ruột của mình bóp chết tình yêu đầu đời, Qúy Hân Nhiên cũng hoàn toàn thay đổi, tình cảm cha con xa cách, bản thân cũng chẳng coi trọng điều gì nữa… hôn nhân cũng thế. Sau khi bị mẹ ruột dùng nước mắt “uy hiếp”, Qúy Hân Nhiên cuối cùng cũng đồng ý đi xem mắt và có cuộc hôn nhân nhanh chóng với Đỗ Trường Luân_một nhân viên nhà nước điển hình. Có thể nói cuộc hôn nhân của hai người đơn thuần chỉ là cần thiết cho lúc đó. Còn vì sao cần thiết thì các bạn đọc truyện sẽ rõ hơn nha. Hai người bọn họ hoàn toàn khác nhau về tính cách cũng như cách thức sinh hoạt hằng ngày, chính vì vậy, thời gian đầu khi về chung không tránh khỏi có chút mâu thuẫn. Điển hình như nếu Đỗ Trường Luân là một người đàn ông có nếp sống sinh hoạt rất ngăn nắp, gọn gàng thì ngược lại, Qúy Hân Nhiên lại sinh hoạt khá tùy hứng. Hình ảnh hai người sống chung chính là “cô bày ra cho anh dọn dẹp” v. Đỗ Trường Luân là người trầm tĩnh, ít nói, Qúy Hân Nhiên thì thẳng tính, bộc trực. Có thể nói thời gian đó bọn họ hầu như bên nhau, nhưng lại không can thiệp vào cuộc sống của nhau, anh làm việc của anh, tôi làm việc của tôi. Mà Qúy Hân Nhiên, một cô gái không quá trông chờ vào tình yêu và Đỗ Trường Luân, một người mong chờ một gia đình yên ổn…. chỉ cần một cuộc hôn nhân như vậy cho đến suốt đời. Nhưng ông trời trêu người, khi người con trai thời niên thiếu ngày xưa của cô - Mễ Kiều Dương lại quay về, đây cũng chính là dấu hiệu cho những sóng gió sẽ ập tới trong mối quan hệ hôn nhân vốn mỏng manh này. -“Em thích xem pháo hoa?” _Đỗ Trường Luân cũng cúi xuống bên cô. -“Em không thích những gì quá hào nhoáng” -“Con người luôn vô duyên với những gì mình cố hết sức theo đuổi…”_Cửa thủy tinh không hiện rõ vẽ mặt của anh, chỉ là giọng nói có chút u buồn. -“Em cũng không cần những gì em không có, em chỉ đau lòng khi mất những gì mình có.”_Giọng Qúy Hân Nhiên nhẹ bẫng. Khi cả hai dường như nhận ra được tình cảm trong lòng mình thì mọi thứ xung quanh giống như cố tình chia cách bọn họ. Cha phản bội mẹ, công ty gia đình đứng bên bờ vực phá sản, rồi cả việc biết được thì ra người con gái chồng cô từng đặt trong tim lại là chính chị dâu của mình, bản thân phải từ bỏ công việc dạy học đang làm để tiếp nhận công việc mình không thích, những ngờ vực của Cố Trường Luân đối với mối quan hệ của cô và Mễ Kiều Dương. Nghi ngờ nối tiếp nghi ngờ, hiểu lầm nối nhau không lời giải thích. Cuộc sống này quả thật đã tát cho Qúy Hân Nhiên một cú không thể gắng gượng dậy được nữa. Thế nên cuộc hôn nhân này cũng nên dừng lại tại đây là điều chắc chắn. Liệu sau khi li dị hai người bọn họ sẽ thế nào đây? Đỗ Trường Luân phải làm gì để cứu vãn lấy cuộc hôn nhân này? Qủa thật với mình, truyện này khắc họa khá sắc nét đời sống hôn nhân gia đình, cũng khá thực tế về chốn quan trường. Trong truyện sẽ không có một nam chính là CBCC mà đường làm quan thuận lợi như bạn thường gặp. Cố Trường Luân vẫn phải làm việc đến sức đầu mẻ trán mới có thể thành công sau này. Với mình tính cách nam chính trong truyện này làm mình không thích lắm, nhất là những đoạn liên quan đến tình đầu của anh ta. Thật sự lúc đó mình rất hoang mang, không biết anh ta đã yêu vợ mình chưa, hay vẫn còn tình cảm với người con gái đó? Mặc dù tác giả có giải thích lý do, nhưng đọc vẫn thấy ….ghét v Ngược lại, mình thấy nữ chính được xây dựng tính cách khá sát với bối cảnh mà tác giả đặt để cô vào. Có mạnh mẽ, nhưng không phải kiểu bốc đồng, mặc dù nóng tính nhưng vẫn còn biết suy nghĩ, khá dứt khoát, rõ ràng đối với các mối quan hệ khác. Đan xen trong đó vẫn có sự yếu đuối của một người con gái nên có. Cao trào đổ vỡ trong cuộc hôn nhân của bọn họ làm mình rất thích, lúc đầu diễn biến dẫn đến việc li dị khá từ từ song dần dần ngày một cuộn trào, và cuối cùng là một cú đúp làm mình chơi vơi. Nó đau, buồn, nhưng gọn gàng, dứt khoát. Sự tan vỡ đó như một dấu chấm mạnh mẽ cho việc kết thúc một giai đoạn trong tình yêu của hai người và chuẩn bị cho một giai đoạn mới. Truyện này chủ yếu là hai anh chị chưa rõ lòng nhau, tự nghĩ trong lòng rồi tự ngược mình, ngược luôn đối phương, ngược luôn độc giả. Không có yếu tố tiểu tam, nam phụ không nổi bật lắm. Truyện nhẹ nhàng, ngọt, sủng, có chút ngược thôi, nhưng không đáng kể. - Review by Hôn_Quân - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Mãi đến khi cầm giấy chứng nhận kết hôn đỏ thẫm trong tay, Quý Hân Nhiên mới ý thức được mình đã kết hôn, trong lòng đột nhiên lại có cảm giác như trút bỏ được gánh nặng. Đỗ Trường Luân hỏi “Em về nhà hay về trường học?” “Về trường đi”. Cô chỉ xin nghỉ phép nửa ngày, chiều vẫn còn phải lên lớp. “Mười giờ anh còn phải họp, không đưa em đi được, em tự về nhé”. Người chồng trên pháp luật của cô vẫn bình tĩnh như trước, vẻ mặt không có chút hỉ, nộ, ái, ố gì. Cô vốn không hi vọng gì Đỗ Trường Luân sẽ đưa cô về trường, anh có thể dành ra nửa ngày để đến đăng ký kết hôn đã là hiếm có rồi. Cũng chẳng biết sao anh lại bận rộn như vậy, chẳng phải chỉ là một thư ký sao, sao trông còn bận hơn cả thị trưởng. Đỗ Trường Luân là đối tượng đi coi mắt đầu tiên của cô. Trước khi gặp mặt cô từng nghĩ, chỉ cần người này không quá đáng ghét thì chọn anh ta đi. Cô có thể cùng cha đối chọi gay gắt cũng không lùi bước nhưng lại chẳng thể nào đối phó được với nước mắt của mẹ. May mà gặp được Đỗ Trường Luân nhã nhặn, phong độ. Hai người gặp gỡ, tiếp xúc vài lần, theo cô quan sát, đối phương ngoài việc có hơi nghiêm túc thì hình như cũng không có vấn đề gì về tâm lý, coi mắt mà gặp được người như vậy thì cũng xem như là may mắn rồi. Thế nhưng mẹ cô lại rất vừa lòng với anh, luôn khen anh là “Thành thục, ổn trọng, tin cậy, có giáo dưỡng”. Cha cô Quý Kiến Đông lại không nghĩ thế “Một nhân viên công vụ nho nhỏ có gì tốt? Hân Nhiên nhà chúng ta muốn người thế nào chẳng được? Đỗ Trường Luân này nhìn ngoại hình thì còn miễn cưỡng xứng với Hân Nhiên các phương diện khác thì đúng là trèo cao…” “Được rồi, ông đừng nói nữa, chỉ cần Hân Nhiên thấy được là được!” Mẹ cẩn thận nhìn sắc mặt Hân Nhiên sau đó lườm Quý Kiến Đông một cái. Trời mới biết vì để Hân Nhiên chịu đi coi mắt lần này mà bà đã tốn bao nhiêu nước mắt. Cũng chẳng phải con gái nhà họ khó gả, bình tĩnh mà xem xét, Quý Hân Nhiên tuy rằng không phải tuyệt sắc giai nhân nhưng trông thanh tú đáng yêu, hơn nữa nhà bọn họ gia thế bối cảnh tốt, kẻ muốn làm con rể nhiều không đếm hết. Nhưng vấn đề mấu chốt là Hân Nhiên lại không có hứng thú với chuyện này. Năm tốt nghiệp đại học, cô dẫn về một cậu bạn, nói là bạn trai. Quý Kiến Đông sống chết không đồng ý, hai cha con cãi cọ một hồi, Hân Nhiên tuyên bố sẽ cùng cậu bạn kia xuống phương nam sống. Kết quả cuối cùng cô không xuống phương Nam mà là chia tay với cậu bạn kia. Nhưng cũng khiến tình cảm gia đình không còn như trước, luôn giữ thái độ lạnh lùng với Quý Kiến Đông. Một mình chạy đến huyện ngoại thành làm giáo viên ngữ văn trung học, mãi cho đến trước khi đi xem mặt này cô chẳng hề hẹn hò với ai. Với sự sắp xếp của người nhà cũng đều một mực từ chối. Mắt thấy bạn bè cùng trang lứa đều đã thành gia thất, Trữ Băng là mẹ đương nhiên rất sốt ruột. Vừa vặn trước đó vài ngày, bà có chút bệnh tim phải nhập viện mấy ngày, Hân Nhiên trở về thăm bà, bà dùng nước mắt nước mũi mà uy hiếp mới khiến cô chịu đi coi mắt. Kỳ thật, đúng là cô cảm thấy Đỗ Trường Luân không tệ, bất luận là bề ngoài hay tu dưỡng, nội hàm. Nhân viên công vụ đúng là có hơi nghèo một chút nhưng công việc này cũng có điểm tốt, đó là rất yên ổn, cũng đáng tin. Hơn nữa Hân Nhiên vốn không phải là loại người chỉ để ý đến tiền. Quý Hân Nhiên thấy cha không xem trọng Đỗ Trường Luân thì lại cảm thấy bình thường trở lại. Mấy năm nay dường như đã hình thành một thói quen, chỉ cần Quý Kiến Đông phản đối thì cô sẽ dùng trăm phương ngàn kế mà làm. Nếu Quý Kiến Đông vô cùng vừa lòng với Đỗ Trường Luân thì chắc cô và Đỗ Trường Luân cũng sẽ chẳng thể lâu dài. Ngược lại như vậy lại làm cho cô và Đỗ Trường Luân cùng đi đến hôm nay. Mời các bạn đón đọc Mưa Ở Phía Tây của tác giả Ngũ Nguyệt Ngải Thảo.
truyện mưa ở phía tây